21 thg 5, 2015

Truyền thuyết chi chủ – Chương 515

Chương 515: Tây Cảnh


Báu vật truyền tộc không bao giờ mở ra đã là sự thật mà gia tộc Xích Huyết đã công nhận!

Bởi vì không thể nào ngược dòng tìm hiểu nguồn gốc, cũng không thể nào biết cách mở, cho nên đành bỏ cuộc, bất luận là gia chủ hay tộc nhân của gia tộc Xích Huyết, đều coi nó chỉ là tín vật.

Thực ra Du Chấn Thiên chỉ biết về bí mật của báu vật truyền tộc, nhưng làm sao để mở ra, bản điển tịch kia không hề nhắc tới.



Ngay từ đầu lão muốn tìm báu vật về rồi chậm rãi nghiên cứu sau, nhưng khi biết chuyện của Du Tiểu Mặc, lão lại nghĩ bất chấp giá nào cũng phải bắt cả người về, cho dù lão không thể nào chính thức đạt được báu vật truyền tộc, nhưng chỉ cần khống chế Du Tiểu Mặc, lão cũng có thể sỡ hữu món bảo bối nghịch thiên đó.

Với địa vị của gia tộc Xích Huyết ở đại lục Thông Thiên, có kẻ nào dám đối địch chính hiện với họ, vậy thì cứ chờ tai họa ngập đầu đi…

Du Chấn Thiên định làm ầm ĩ khắp nơi, lại tính sai một chuyện, Du Tiểu Mặc lại có một cường giả lúc nào cũng ở bên.

Vất vả lắm hai người mới tới đại lục Thông Thiên, địa bàn của gia tộc Xích Huyết, nhưng lại thay hình đổi dạng, chưa đầy hai năm mà đã quấy cho gia tộc Xích Huyết long trời lở đất, Du Chấn Thiên quen thói sai bảo chỉ huy người khác, sao có thể nuốt trôi cục tức này.

“Phu quân, thiếp không rõ món báu vật truyền tộc đó có bí mật động trời gì, nhưng đã hơn mười năm, chẳng lẽ phu quân không có ý định giải thích cho thiếp sao?” Giọng điệu của Ngân phu nhân rất bình thản, nhưng bà ta đã chủ động mở miệng chứng tỏ bà ta rất quan tâm tới chuyện này.

Du Chấn Thiên biết sớm muộn gì phu nhân cũng hỏi tới chuyện này, giận dữ nói: “Phu nhân, không phải ta muốn giấu diếm nàng, nhưng chuyện này thực sự quá trọng đại, nếu vô tình tiết lộ ra ngoài, rất có thể gia tộc Xích Huyết sẽ gặp tai họa ngập đầu.”

Ngân phu nhân rùng mình, tai họa ngập đầu?

“Thiếp biết, thiếp không hỏi là được, nhưng phu quân muốn xử lý chuyện của Du Tiểu Mặc thế nào, thiếp nghe nói, hình như người này có quan hệ khá thân mật với Phó Thương Khung.”

Du Chấn Thiên nhíu mày thật chặt, đây cũng là điểm khiến lão cố kỵ, từ lúc nhận được tin tình báo, Du Tiểu Mặc, Lăng Tiêu và đồ đệ Phó Thương Khung có một bí mật không ai biết, Phó Thương Khung lại sủng ái đồ đệ, khó đảm bảo Phó Thương Khung sẽ không nể mặt đệ tử mà che chở cho hai kẻ kia.

“Phó Thương Khung đúng là phiền phức, vi phu lại không thể đến hỏi thẳng hắn, huống hồ, phu nhân không thấy tình huống ngày đó, chỉ sợ không biếtt tình hình thực tế, dường như hai kẻ này còn có quan hệ khó lường với con trai của Cửu Đầu Xà Hoàng.”

“Chuyện này thiếp cũng hơi nghe tiếng.” Ngoài dự liệu, Ngân phu nhân biết rõ chuyện này.

Nhưng Du Chấn Thiên không hề bất ngờ, giọng điệu nặng nề: “Tuy Cửu Đầu Xà Hoàng chỉ có tu vi Thánh cảnh ba sao, nhưng gã đó là một kẻ điên, một khi chọc giận gã, gã sẽ bất chấp bằng mọi giá để trả thù.”

Gia tộc Xích Huyết gia lớn nghiệp lớn, tuyệt đối không thể chịu nổi sự trả thù của cường giả Thánh cảnh, thực lực của Du Chấn Thiên có mạnh đến mấy cũng không thể trong coi người của gia tộc từng giây từng phút.

Cửu Đầu Xà Hoàng đã sống hơn mười vạn năm, số tuổi Ngân phu nhân còn nhỏ hơn ông ta một nửa, từ nhỏ đã nghe kể về Cửu Đầu Xà Hoàng.

Cửu Đầu Xà Hoàng là một người rất nóng nảy hơn nữa còn không nói lý, ông ta mà thấy không đúng, vậy thì cho dù ngươi có hơn một vạn cái miệng cũng không thể khiến ông ta thay đổi suy nghĩ, hơn nữa tộc Cửu Đầu Xà Hoàng quá ít ỏi, nếu miễn cưỡng xem thì cả tộc chỉ còn mỗi hai người là ông ta và con trai.

Nếu để Cửu Đầu Xà Hoàng biết gia tộc Xích Huyết chuẩn bị ra tay với con ông ta, lão già kia thực sự sẽ làm chuyện điên rồ ngay.

Nếu Du Chấn Thiên muốn ra tay với Ngân Qua, vậy thì phải cân nhắc tới cả hậu quả sau khi chọc tức Cửu Đầu Xà Hoàng.

Chưa kể, lão còn phải cân nhắc tới nam nhân bên cạnh Du Tiểu Mặc, tuy trong khoảng thời gian này chưa có tin tức về y, nhưng thân phận của y cũng đủ làm lão kiêng kị.

Nghĩ tới đây, Du Chấn Thiên vừa kinh vừa sợ phát hiện, lão muốn ra ta với Du Tiểu Mặc nhưng lại phải cố kỵ nhiều chuyện như vậy, đường đường là gia chủ của gia tộc Xích Huyết, thế mà không thể làm gì hai kẻ kia.

Ngân phu nhân biết rõ Du Chấn Thiên lại đang để tâm vào chuyện vụn vặt, đứng dậy đi đến bên cạnh lão, bàn tay trắng nõn chậm rãi vuốt ve lưng lão, nhẹ giọng nói: “Phu quân, nếu phu quân muốn động Du Chấn Thiên vậy thì chỉ cần cố kỵ một mình Phó Thương Khung là đủ.”

“Vì sao?”

“Chỉ cần phu quân không động vào con trai của Cửu Đầu Xà Hoàng, lão sẽ không trở thành địch với gia tộc Xích Huyết, còn nếu phu quân băn khoăn về người nam nhân kia, chắc phu quân cũng biết, Kỳ Lân tộc và Yêu Hoàng tộc rất xem trọng huyết mạch, người nam nhân kia lại có tới hai loại huyết mạch, chắc chắn không thể khiến hai tộc tiếp nhận.”

“Chuyện này là thật?” Du Chấn Thiên kinh hỉ nói.

“Đương nhiên, ngoài ra, người này không được hai tộc tiếp nhận, phu quân có thể theo manh mối này điều tra về thân phận của hắn.” Ngân phu nhân là con gái của tộc trưởng Ngân Long tộc, mấy chuyện thế này bà ta biết rất rõ.

“Được, vi phu sẽ phái người đi thăm dò ngay.”

“Phu quân, hãy nhớ, việc này không thể làm quá khoa trương.”

“Xin phu nhân cứ yên tâm, vi phu hiểu rồi.” Du Chấn Thiên nói xong câu đó liền hấp tấp đi.



Tây Cảnh là khu vực yêu thú dày đặc nhất đại lục Thông Thiên, cũng là khu vực duy nhất khắp nơi có sơn mạch, đồi núi, cao nguyên, thậm chí đất bằng ở đây còn không chiếm được tới 1%, bởi vậy chỉ thích hợp cho yêu thú.

Ở nơi này ít khi thấy người đi riêng lẻ, trên cơ bản đều đi theo nhóm, hơn nữa nhân số không nhiều, nhưng nhất định phải là cường giả, bởi vì không ai có thể sinh tồn ở Tây Cảnh nếu không phải cường giả, tất cả những điều này đại biểu cho cái gì, Tây Cảnh chính là khu vực xảy ra nhiều vụ chém giết nhất đại lục Thông Thiên.

Yêu thú ở Tây Cảnh chỉ tuân theo luật rừng, giống như loài người tôn trọng vũ lực, nhưng từ trước tới nay đám yêu thú khá thẳng thắn, họ không có nhiều tâm địa gian giảo như loài người, đại đa số chỉ cần liếc mắt thấy không hợp là lao vào đánh nhau ngay, cảnh tượng cực kỳ máu me khủng khiếp.

Như hiện tại, hai con yêu thú thực lực mạnh mẽ đang cắn xé nhau trên dãy núi đằng xa, máu rơi như mưa, mặt đất phía dưới đã bị nhuộm đỏ một màu.

Có vẻ sức mạnh của hai con yêu thú này ngang nhau, dù vết thương chằng chịt, nhưng hai bên vẫn không thể làm gì được đối phương, khi cả hai đều sắp tổn hại, con yêu thú khổng lồ cường tráng như trâu, mắt như được đặt dưới nách đột nhiên ngửa đầu phát ra tiếng gào thét, như truyền xa khắp mấy ngàn dặm.

Yêu thú hình rùa đối diện thay đổi sắc mặt, đột nhiên quay đầu bỏ chạy.

Con yêu thú mới kêu gọi đồng bọn kia thấy đối thủ chạy trốn, lập tức đuổi theo, cuối cùng yêu thú hình rùa bị gã đồng bọn mới tới chặn lại, tình tình ngày càng bất lợi.

“Hình Thất, ngươi cũng dám mai phục định giết ta sao, không sợ tộc nhân của ta phát hiện rồi đuổi giết các ngươi hả?” Yêu thú có hình thức giống một con rùa lớn phát ra âm thanh tức giận.

“Khặc khặc khặc.” Yêu thú có hình thức giống bò cười lớn, đầy khát máu, “Ta mà sợ thì đã không giết ngươi, chỉ cần ngươi chết sẽ không ai biết là ta làm, ta cần gì phải sợ, ta khuyên ngươi nên ngoan ngoãn giao thứ trong lòng người ra đây, ta có thể cân nhắc để ngươi toàn thây.”

“Nằm mơ!” Yêu thú hình rùa còn bảo vệ cơ thể chặt chẽ hơn, mặt mày phẫn nộ, như muốn ăn sống đối thủ.

“Vậy thì ngươi tự tìm tới cái chết rồi!” Yêu thú hình bò cứ mở miệng ra phun ra mấy câu âm độc, dùng ánh mắt ra hiệu cho đồng bọn, cả hai đột nhiên cử động.

Yêu thú hình rùa vừa sợ vừa giận, nhưng hắn đã bị trọng thương, vốn là nỏ mạnh hết đà, giờ lại thêm một kẻ nữa, nếu không có kỳ tích xuất hiện, chắc chắn hôm nay hắn sẽ chết, hắn chết cũng không sao, nhưng chủ nhân đang trốn trong ngực hắn không thể xảy ra chuyện gì.

Bị hai người hợp lực công kích, yêu thú hình rùa đã không chống cự nổi, lảo đảo ngã xuống vách núi phía dưới, tiếng vang ầm ầm, tro bụi bay tứ tung.

Một lát sau yêu thú hình rùa đột nhiên biến thành hình người, là một nam tử mặc áo sam tím, phun ra một búng máu đỏ tươi, lung lay sắp ngã, một lúc lâu sau, hắn đột nhiên giở vạt áo ra, nhìn thoáng qua bên trong, xác định tiểu chủ nhân không có việc gì mới thở dài một tiếng.

Yêu thú hình bò và đồng bọn của gã cũng hóa thành hình người, là hai gã đàn ông cường tráng, vẻ mặt dữ tợn, vừa nhìn đã thấy âm tàn độc ác, không giống người tốt.

Cả hai chạy tới trước mặt nam tử, Hình Thất cười ha hả càn rỡ, “Chạy đi, ta xem ngươi còn chạy đi đâu.”

“Hình Thất, có phải có kẻ đã sai khiến các ngươi phục kích ta không?”

Nam tử không thể hiểu nổi, hai kẻ này đến như đã chuẩn bị trước, còn ôm mục đích giết hắn rất rõ ràng, nhưng hắn không cho rằng chỉ bằng thực lực của hai kẻ này lại dám đối đầu với cả tộc, trừ phi có kẻ đứng sau màn sai khiến chúng.

“Tiếc quá, dù ngươi chết, ta cũng không nói cho ngươi biết.” Nét mặt Hình Thất chuyển thành âm u, giọng điệu cực kỳ xấu xa.

Trong con mắt vằn vện tia máu của nam tử đột nhiên lóe lên một tia linh quang, ngẩng đầu nhìn về phía hư không nào đó, vội vàng hô: “Vị bằng hữu kia, ta là Mạc Cảnh của Linh Quy tộc, nếu ngài chịu ra tay tương trợ, Linh Quy tộc nhất định sẽ báo đáp ngài.”

Hình Thất sững sờ, cười khặc khặc.

“Không có tác dụng đâu, vô thích thôi, ở đây ngoài chúng ta thì làm gì còn người khác, muốn đánh lạc hướng để bỏ chạy sao? Hết hy vọng đi! Ha ha ha!”

“A, thế hả?”

Trên trời đột nhiên vang lên một âm thanh nghi vấn.

3 nhận xét:

  1. Đến đoạn này là bắt đầu hay rồi lại cắt!!!QAQ

    Trả lờiXóa
  2. Tốc độ edit của nàng nhanh ghê :)))) Like mạnh cho nàng :)))

    Trả lờiXóa
  3. đối địch chính hiện ➡ chính diện

    biếtt ➡ biết

    trong coi ➡ trông coi

    nếu phu quân muốn động Du Chấn Thiên ➡ Du Tiểu Mặc

    vô thích thôi ➡ vô ích thôi

    Trả lờiXóa