3 thg 2, 2020

Thiết lập - Chương 229 (Toàn văn hoàn)

Chương 229: Gặp lại - Hạ



Phòng ngủ rất yên tĩnh, ánh sáng được giảm tới cường độ vừa phải, ngoài cửa sổ là dòng sông sao sáng chói mỹ lệ

Trì Tả nhìn thời gian, đã sắp về đêm rồi.

Người trên giường còn đang mê man, lồng ngực và hơi thở nhẹ nhàng phập phồng, cho dù nhắm mắt nhưng nhìn khuôn mặt cũng kia có thể thấy được nét ngông nghênh. Trì Tả vô thức duỗi ngón cái ra nhẹ nhàng vuốt ve gò má của hắn, y biết với tình trạng sức khỏe của Phượng Tắc thì người này sẽ không hôn mê lâu nữa đâu, hơi do dự vài giây, đứng dậy đi tới căn tin.

Thiết lập - Chương 228

Chương 228: Gặp Lại – Thượng



Lịch vũ trụ năm 3112.

Tinh hệ chính của đế quốc Erna.

Chiến hạm khổng lồ siêu rộng rãi bay ra khỏi khu vực Z3, mạnh mẽ như một chú sư tử thân kinh bách chiến, thong thả dò xét lãnh địa của mình. Ánh sáng trong buồng lái đã được chỉnh xuống tối hơn, ngồi ở đây nhìn ra phía ngoài, có thể quan sát được vô số hành tinh đẹp đẽ chậm rãi xoay xung quanh quỹ đạo cố định của mình, tràn đầy tầm mắt.

“Thiếu tướng.” Cửa khoang tàu tự động mở ra, thiếu tá trẻ tuổi bước tới, “Phát hiện lỗ giun ở khu mười hai.”

Người đàn ông ngồi ở chính giữa rất anh tuấn, mặc dù khuôn mặt không có cảm xúc, nhưng lại đem tới cảm giác rất dịu dàng, không hề khiến người đối diện thấy khó gần: “Đi xem xét.”

“Vâng.”

8 thg 2, 2017

Thiết lập - Chương 227

Chương 227: Phiên Ngoại – Hạ



Chiến đội của hai nước đã đến khách sạn được chỉ định, đang luyện tập và làm quen với hoàn cảnh mới, chuẩn bị cho cuộc thi đấu hữu nghị vài ngày sau. Lúc Bạch Thời tới nơi thì gặp Đồ Long của Hỏa Dương đeo mặt nạ bước xuống từ bậc thang, bèn cản hắn lại, kinh ngạc hỏi: “Anh cũng tới nữa hả, đội trưởng thích cái miệng anh lắm à?”

Đồ Long thừa biết thân phận thật sự của Bạch Thời và Tống Minh Uyên, giật mình, tạm thời không nói câu gì độc miệng: “Sao cậu lại tới đây?”

31 thg 1, 2017

Thiết Lập - Chương 226

Chương 226: Phiên Ngoại – Trung



Nếu Bạch Thời mà biết Joshua vừa đến Phỉ Tây chưa được một ngày đã đè Lam ra ăn sạch, hơn nữa còn ra tay trong tẩm cung của người ta, chắc chắn bạn nhỏ này sẽ xông tới cho ngay một like ngoài cửa phòng ngủ.

Nhưng nếu Bạch Thời mà đến thật ấy, ngay sau đó sẽ được nghe thấy nhị ca xấu bụng nhà mình đang giành quyền chủ động, chắc sẽ hồi hộp đến muốn nội thượng, tiện thể… Độc miệng mà bày cho Joshua mấy chiêu khó lường.

Cũng may là ai kia không biết gì hết, bởi vậy cả đêm duỗi móng vuốt ôm Tống Minh Uyên ngủ thật ngon.

29 thg 1, 2017

Thiết lập - Chương 225

Chương 225: Phiên Ngoại – Thượng



Sau khi hai đế quốc chia sẻ tư liệu từ tổng bộ của Trọng Huy, việc đầu tiên cần làm là mở hạng mục xây dựng điểm chuyển tiếp từ Erna đến Phỉ Tây, nhưng vì tinh hệ chính của hai bên quá xa, bởi vậy sau nhiều lần thăm dò hiện trường, nghiên cứu và thảo luận, quyết định cuối cùng là mở điểm chuyển tiếp từ tinh hệ Bell tới tinh hệ chính của Phỉ Tây trước.

Tuyến giao thông này được đặt trên là Tân Huy, khác với chữ “Trọng” (tái hiện) trong từ Trọng Huy (tái hiện huy hoàng), cả hai đế quốc đều có xu thế tự sáng tạo ra sự huy hoàng mới. Điểm chuyển tiếp tốn hơn nửa năm mới hoàn thành, gần đây bắt đầu đưa vào sử dụng, đem lại rất nhiều tiện lợi cho cư dân.

2 thg 11, 2016

Thiết lập - Chương 224

Chương 224: Chương cuối



Lúc Bạch Thời tỉnh lại đã biến thành một nắm trắng nho nhỏ, hơn nữa đang cuộn mình nằm trong chăn, cậu mờ mịt chớp mắt mấy cái, nhanh chóng phát hiện được hơi ấm đang truyền vào cơ thể, giật mình quay đầu lại, ngay lập tức bắt gặp khuôn mặt tinh xảo của đại ca, vô thức nhào tới cọ cọ, ngay sau đó mới nhớ ra hình ảnh lúc trước, nhảy dựng lên. NGAOOO?!

Mẹ nó, lão đầu đâu?!

Tống Minh Uyên ngủ không sâu lắm, mở mắt nhìn cậu, ôm vào lòng xoa xoa: “Cuối cùng cũng tỉnh.”

Bạch Thời muỗi móng vuốt lay lay anh: “A ô?”

1 thg 11, 2016

Thiết lập - Chương 223

Chương 223: Quyết chiến



Trong đại sảnh có tiếng vĩ cầm êm tai, du dương, trước khi Phượng Tắc đến, Tang Địch vốn đang hưởng thụ bữa tối. Gã nhìn đứa con trai tỏa ra hơi lạnh đằng kia, dịu dàng hỏi: “Ăn cơm chưa, chưa thì cùng ăn? Nếu sợ ta bỏ thuốc, con cứ tự làm cho mình.”

Phượng Tắc đưa mắt nhìn gã, im lặng hai giây mới hỏi: “Phòng bếp ở đâu?”

Tang Địch lập tức nở nụ cười: “Để ta bảo người dẫn con đi.”